查文庫>蜀道難> 拼音版《蜀道難》

拼音版《蜀道難》

拼音版《蜀道難》

  引導語:李白的名作《蜀道難》這首詩歌想必很多人都聽過,然而,尷尬的是,你有沒有發現這首詩歌開頭三個字就不怎麼認識呢?趕緊來學習拼音版的《蜀道難》吧!

  拼音版《蜀道難》 篇1

  蜀道難

  作者:李白  朝代:唐朝

  原文:

  噫籲嚱,危乎高哉!蜀道之難,難於上青天!

  蠶叢及魚鳧,開國何茫然!

  爾來四萬八千歲,不與秦塞通人煙。

  西當太白有鳥道,可以橫絕峨眉巔。

  地崩山摧壯士死,然後天梯石棧相鉤連。

  上有六龍回日之高標,下有衝波逆折之回川。

  黃鶴之飛尚不得過,猿猱欲度愁攀援。

  青泥何盤盤,百步九折縈巖巒。

  捫參歷井仰脅息,以手撫膺坐長嘆。

  問君西遊何時還?畏途巉巖不可攀。

  但見悲鳥號古木,雄飛雌從繞林間。

  又聞子規啼夜月,愁空山。

  蜀道之難,難於上青天,使人聽此凋朱顏!

  連峰去天不盈尺,枯松倒掛倚絕壁。

  飛湍瀑流爭喧豗,砯崖轉石萬壑雷。

  其險也如此,嗟爾遠道之人胡為乎來哉!(也若此 一作:也如此)

  劍閣崢嶸而崔嵬,一夫當關,萬夫莫開。

  所守或匪親,化為狼與豺。

  朝避猛虎,夕避長蛇;磨牙吮血,殺人如麻。

  錦城雖雲樂,不如早還家。

  蜀道之難,難於上青天,側身西望長諮嗟!

  蜀道難拼音版

  yī yù xì ,wēi hū gāo zāi !shǔ dào zhī nán ,nán yú shàng qīng tiān !

  cán cóng jí yú fú ,kāi guó hé máng rán !

  ěr lái sì wàn bā qiān suì ,bú yǔ qín sāi tōng rén yān 。

  xī dāng tài bái yǒu niǎo dào ,kě yǐ héng jué é méi diān 。

  dì bēng shān cuī zhuàng shì sǐ ,rán hòu tiān tī shí zhàn xiàng gōu lián 。

  shàng yǒu liù lóng huí rì zhī gāo biāo ,xià yǒu chōng bō nì shé zhī huí chuān 。

  huáng hè zhī fēi shàng bú dé guò ,yuán náo yù dù chóu pān yuán 。

  qīng ní hé pán pán ,bǎi bù jiǔ shé yíng yán luán 。

  mén cān lì jǐng yǎng xié xī ,yǐ shǒu fǔ yīng zuò zhǎng tàn 。

  wèn jun1 xī yóu hé shí hái ?wèi tú chán yán bú kě pān 。

  dàn jiàn bēi niǎo hào gǔ mù ,xióng fēi cí cóng rào lín jiān 。

  yòu wén zǐ guī tí yè yuè ,chóu kōng shān 。

  shǔ dào zhī nán ,nán yú shàng qīng tiān ,shǐ rén tīng cǐ diāo zhū yán !

  lián fēng qù tiān bú yíng chǐ ,kū sōng dǎo guà yǐ jué bì 。

  fēi tuān bào liú zhēng xuān huī ,pīng yá zhuǎn shí wàn hè léi 。

  qí xiǎn yě rú cǐ ,jiē ěr yuǎn dào zhī rén hú wéi hū lái zāi !(yě ruò cǐ yī zuò :yě rú cǐ )

  jiàn gé zhēng róng ér cuī wéi ,yī fū dāng guān ,wàn fū mò kāi 。

  suǒ shǒu huò fěi qīn ,huà wéi láng yǔ chái 。

  cháo bì měng hǔ ,xī bì zhǎng shé ;mó yá shǔn xuè ,shā rén rú má 。

  jǐn chéng suī yún lè ,bú rú zǎo hái jiā 。

  shǔ dào zhī nán ,nán yú shàng qīng tiān ,cè shēn xī wàng zhǎng zī jiē !

  拓展

  《 蜀道難》主旨

  對《蜀道難》一詩的主旨,說法頗多。教材參考書說,從最後一段看,在風雲變幻,險象叢生的驚險氛圍中,寫到蜀中豺狼的“磨牙吮血,殺人如麻”,這既是描 寫蜀道猛獸,又是影射政治黑暗的雙關語句,表達了對國事的憂慮與關切。《唐詩鑑賞詞典》說“關於本篇,前人又種種寓意之說,斷定是專為某人某事而作的。明 人胡震亨、顧炎武認為,李白‘自為蜀詠’,‘別無寓意’。今人有謂此詩表面寫蜀道艱險,實則寫仕途坎坷,反映了詩人在長期漫遊中屢逢躓礙的生活經歷和懷才 不遇的憤懣,迄無定論。”

  我以為作品的主旨並非一定要符合作者本來的意圖,因為作品一旦產生,它也是不以作者初衷為轉移的客觀,只要從 作品實際出發,也可以發掘其客觀性的主旨。本詩也應如此。根據詩人的生活經歷和思想性格以及其所生活的時代特點,我認為蜀道難的`主旨可以理解為:探險者的 禮讚和悲歌;表現著懷才不遇者的憤懣與痛苦。

  詩作首先是用超時空的視覺從歷史、地理、傳說的角度極寫蜀道的高聳險峻;接著則用在蜀道途中跋涉者的所見所聞,極寫蜀道的陰森恐怖;最後又用歷盡滄桑者的口吻敘述著憑依險峻獨霸一方的故事,極言爭戰蜀道的慘烈悲壯。

  在第一段中,詩作用五丁開山的傳說,交代蜀道的來歷。這個傳說的引用,凸現了五壯士開路探險者的形象,表現了人類勇於開拓自己生存空間的探險精神。第二 段第一句“問君西遊何時還”和最後一句“嗟爾遠道之人胡為乎來哉”都是反詰句,表達的似乎只是規勸之意。可是換個角度,我們不難看到一個“明知山有虎偏往 虎山行”的探險者形象。第三段狀寫了爭戰的慘烈,敘述口吻中,我們不難想見一個歷盡險峻從失敗中走過來的探險者,“側身西望長諮嗟”的情狀。

  從詩作的實際情況看,第一段飽和了詩作主人公對探險者的禮讚,而在最後一段固然也很明顯的表露其探險失敗的傷痛。而第二段中詩作主人公的前後兩個反詰 句,既表現了對探險者的不解甚至規勸,也表達出對探險的讚歎。這種矛盾,我們可以從詩人生活經歷和思想性格上找到解釋。詩人一生兩度進京為官,兩度探險漫 遊;他的思想既受儒家影響,懷有濟天下黎民的政治抱負;更受道家浸染,崇尚個性解放,不滿世俗束縛。此外他還深受遊俠思想的影響,所謂“以武犯禁,不愛其 軀”,“十步殺一人,千里不留行。事了拂身去,深藏功與名”。但這種人生理想始終未能實現,但他又始終在追求。在這過程中,理想、追求與現實的矛盾、衝突 就自然會在詩歌表現出來。

  因此,我們有理由說,開山的五丁作為探險者形象體現了詩人的理想,而那個知難而進的“來者”之“君”更是詩人自己的寫照;整首詩就是一曲對探險者(既是自然的,也是社會的的禮讚和悲歌。

  拼音版《蜀道難》 篇2

  shǔdào nán

  蜀 道 難

  lǐbái

  李白

  yīxū xī!wēi hū gāo zāi !

  噫籲嚱!危乎高哉 !

  shǔ dào zhī nán, nán yú shàng qīng tiān !

  蜀道之難, 難於 上 青 天 !

  cán cóng jí yú fú,kāi guó hé máng rán !

  蠶叢及魚鳧,開國 何 茫 然!

  ěr lái sì wàn bā qiān suì,bù yǔ qín sài tōng rén yān 。

  爾來四萬八千歲,不與秦塞通人煙。

  xī dāng tài bái yǒu niǎo dào ,kě yǐ héng juéé méi diān 。

  西當太白有鳥道,可 以 橫 絕 峨眉巔。

  dì bēng shān cuī zhuàng shì sǐ,rán hòu tiān tī shí zhàn xiāng gōu

  地崩山摧壯士 死,然 後 天 梯石棧 相 鉤

  lián。

  連。

  shàng yǒu liù lóng huí rì zhī gāo biāo ,xià yǒu chōng bō nì zhé

  上 有六龍 回日之高標 ,下 有 衝 波逆折

  zhī huí chuān 。

  之回 川 。

  huáng hè zhī fēi shàng bú déguò,yuán náo yù dù chóu pān yuán 。

  黃鶴之飛尚不得 過,猿 猱 欲度愁攀 援。

  qīng ní hé pán pán ,bǎi bù jiǔ zhé yíng yán luán 。

  青泥 何 盤 盤,百步九折縈 巖巒。

  mén shēn lì jǐng yáng xié xī,yǐ shǒu fǔ yīng zuò cháng tàn 。

  捫參 歷 井仰脅息,以手撫 膺 坐 長 嘆。

  wèn jūn xī yóu hé shí huán ?wèi túchán yán bù kě pān !

  問君西遊何時還? 畏途巉 巖 不 可 攀!

  dàn jiàn bēi niǎo háo gǔ mù,xióng fēi cí cóng rào lín jiān 。

  但見悲鳥號古木, 雄 飛雌 從繞林間。

  yòu wén zǐ guī tí yè yuè,chóu kōng shān 。

  又聞子規啼夜月, 愁 空 山。

  shǔ dào zhī nán, nán yú shàng qīng tiān !

  蜀道之難,難 於 上 青 天!

  shǐ rén tīng cǐ diāo zhū yán 。

  使 人聽此凋 朱顏。

  lián fēng qù tiān bù yíng chǐ,kū sōng dào guà yǐ jué bì。

  連 峰去天不盈尺, 枯松 倒掛 倚絕壁。

  fēi tuān pù liú zhēng xuān huī,pīng yá zhuàn shí wàn hè

  飛湍瀑 流爭 喧 豗,砯崖 轉 石 萬壑

  léi 。

  雷。

  qí xiǎn yě rú cǐ!

  其險也如此!

  jiēěr yuǎn dào zhī rén ,hú wéi hū lái zāi ?

  嗟爾遠道之人,胡為乎來哉?

  jiàn gé zhēng róng ér cuī wéi 。

  劍 閣崢 嶸 而崔嵬。

  yī fū dāng guān ,wàn fū mò kāi 。

  一夫當 關,萬夫莫開。

  suǒ shǒu huò fēi qīn ,huà wéi láng yǔ chái 。

  所守或匪親,化 為 狼與 豺。

  zhāo bì měng hǔ,xī bì cháng shé,

  朝避 猛 虎,夕避長 蛇,

  mó yá shǔn xuè,shā rén rú má。

  磨牙吮血, 殺人如麻。

  jǐn chéng suī yún lè,bù rú zǎo huán jiā。

  錦城 雖 雲樂,不如早還家。

  shǔ dào zhī nán, nán yú shàng qīng tiān !

  蜀道之難,難於 上 青 天 !

  cè shēn xī wàng cháng zī jiē!

  側身西 望 常 諮嗟!

  4256

  評論(56)

  分享

  舉報五月要愛吖

  2020-08-31·TA獲得超過1744個贊

  關注

  shǔdào nán

  蜀 道 難

  lǐbái

  李白

  yīxū xī!wēi hū gāo zāi !

  噫籲嚱!危乎高哉 !

  shǔ dào zhī nán, nán yú shàng qīng tiān !

  蜀道之難, 難於 上 青 天 !

  cán cóng jí yú fú,kāi guó hé máng rán !

  蠶叢及魚鳧,開國 何 茫 然!

  ěr lái sì wàn bā qiān suì,bù yǔ qín sài tōng rén yān 。

  爾來四萬八千歲,不與秦塞通人煙。

  xī dāng tài bái yǒu niǎo dào ,kě yǐ héng juéé méi diān 。

  西當太白有鳥道,可 以 橫 絕 峨眉巔。

  dì bēng shān cuī zhuàng shì sǐ,rán hòu tiān tī shí zhàn xiāng gōu

  地崩山摧壯士 死,然 後 天 梯石棧 相 鉤

  lián。

  連。

  shàng yǒu liù lóng huí rì zhī gāo biāo ,xià yǒu chōng bō nì zhé

  上 有六龍 回日之高標 ,下 有 衝 波逆折

  zhī huí chuān 。

  之回 川 。

  huáng hè zhī fēi shàng bú déguò,yuán náo yù dù chóu pān yuán 。

  黃鶴之飛尚不得 過,猿 猱 欲度愁攀 援。

  qīng ní hé pán pán ,bǎi bù jiǔ zhé yíng yán luán 。

  青泥 何 盤 盤,百步九折縈 巖巒。

  mén shēn lì jǐng yáng xié xī,yǐ shǒu fǔ yīng zuò cháng tàn 。

  捫參 歷 井仰脅息,以手撫 膺 坐 長 嘆。

  wèn jūn xī yóu hé shí huán ?wèi túchán yán bù kě pān !

  問君西遊何時還? 畏途巉 巖 不 可 攀!

  dàn jiàn bēi niǎo háo gǔ mù,xióng fēi cí cóng rào lín jiān 。

  但見悲鳥號古木, 雄 飛雌 從繞林間。

  yòu wén zǐ guī tí yè yuè,chóu kōng shān 。

  又聞子規啼夜月, 愁 空 山。

  shǔ dào zhī nán, nán yú shàng qīng tiān !

  蜀道之難,難 於 上 青 天!

  shǐ rén tīng cǐ diāo zhū yán 。

  使 人聽此凋 朱顏。

  lián fēng qù tiān bù yíng chǐ,kū sōng dào guà yǐ jué bì。

  連 峰去天不盈尺, 枯松 倒掛 倚絕壁。

  fēi tuān pù liú zhēng xuān huī,pīng yá zhuàn shí wàn hè

  飛湍瀑 流爭 喧 豗,砯崖 轉 石 萬壑

  léi 。

  雷。

  qí xiǎn yě rú cǐ!

  其險也如此!

  jiēěr yuǎn dào zhī rén ,hú wéi hū lái zāi ?

  嗟爾遠道之人,胡為乎來哉?

  jiàn gé zhēng róng ér cuī wéi 。

  劍 閣崢 嶸 而崔嵬。

  yī fū dāng guān ,wàn fū mò kāi 。

  一夫當 關,萬夫莫開。

  suǒ shǒu huò fēi qīn ,huà wéi láng yǔ chái 。

  所守或匪親,化 為 狼與 豺。

  zhāo bì měng hǔ,xī bì cháng shé,

  朝避 猛 虎,夕避長 蛇,

  mó yá shǔn xuè,shā rén rú má。

  磨牙吮血, 殺人如麻。

  jǐn chéng suī yún lè,bù rú zǎo huán jiā。

  錦城 雖 雲樂,不如早還家。

  shǔ dào zhī nán, nán yú shàng qīng tiān !

  蜀道之難,難於 上 青 天 !

  cè shēn xī wàng cháng zī jiē!

  側身西 望 常 諮嗟!